全唐诗第149卷
dēng
登
dōng
東
hǎi
海
lóng
龍
xìng
興
sì
寺
gāo
高
dǐng
頂
wàng
望
hǎi
海
,
,
jiǎn
簡
yǎn
演
gōng
公
liú
劉
zhǎng
長
qīng
卿
qú
朐
shān
山
yā
壓
hǎi
海
kǒu
口
,
,
yǒng
永
wàng
望
kāi
開
chán
禪
gōng
宮
。
。
yuán
元
qì
氣
yuǎn
遠
xiàng
相
hé
合
,
,
tài
太
yáng
陽
shēng
生
qí
其
zhōng
中
。
。
huō
豁
rán
然
wàn
萬
lǐ
里
yú
餘
,
,
dú
獨
wéi
為
bǎi
百
chuān
川
xióng
雄
。
。
bái
白
bō
波
zǒu
走
léi
雷
diàn
電
,
,
hēi
黑
wù
霧
cáng
藏
yú
魚
lóng
龍
。
。
biàn
變
huà
化
fēi
非
yī
一
zhuàng
狀
,
,
qíng
晴
míng
明
fèn
分
zhòng
眾
róng
容
。
。
yān
煙
kāi
開
qín
秦
dì
帝
qiáo
橋
,
,
yǐn
隱
yǐn
隱
héng
橫
cán
殘
hóng
虹
。
。
péng
蓬
dǎo
島
rú
如
zài
在
yǎn
眼
,
,
yǔ
羽
rén
人
nà
那
kě
可
féng
逢
。
。
ǒu
偶
wén
聞
zhēn
真
sēng
僧
yán
言
,
,
shèn
甚
yǔ
與
jìng
靜
zhě
者
tóng
同
。
。
yōu
幽
yì
意
pō
頗
xiàng
相
qiè
愜
,
,
shǎng
賞
xīn
心
shū
殊
wèi
未
qióng
窮
。
。
huā
花
jiān
間
wǔ
午
shí
時
fàn
梵
,
,
yún
雲
wài
外
chūn
春
shān
山
zhōng
鐘
。
。
shuí
誰
niàn
念
jù
遽
chéng
成
bié
別
,
,
zì
自
lián
憐
guī
歸
suǒ
所
cóng
從
。
。
tā
他
shí
時
xiàng
相
yì
憶
chù
處
,
,
chóu
惆
chàng
悵
xī
西
nán
南
fēng
峰
。
。