全唐诗第147卷
qiū
秋
yè
夜
běi
北
shān
山
jīng
精
shě
舍
guān
觀
tǐ
體
rú
如
shī
師
fàn
梵
liú
劉
zhǎng
長
qīng
卿
fén
焚
xiāng
香
zòu
奏
xiān
仙
bei
唄
,
,
xiàng
向
xī
夕
biàn
遍
kōng
空
shān
山
。
。
qīng
清
qiē
切
jiān
兼
qiū
秋
yuǎn
遠
,
,
wēi
威
yí
儀
duì
對
yuè
月
xián
閑
。
。
jìng
靜
fèn
分
yán
岩
xiǎng
響
dá
答
,
,
sàn
散
zhú
逐
hǎi
海
cháo
潮
hái
還
。
。
xìng
幸
dé
得
fēng
風
chuī
吹
qù
去
,
,
suí
隨
rén
人
dào
到
shì
世
jiān
間
。
。